人之初,性本善。xìng běn shàn
性相近,习相远。xìng xiāng jìn,xí xiāng yuǎn
苟不教,性乃迁。gǒu bù jiào,xìng nǎi qiān
教之道,贵以专。jiào zhī dào,guì yǐ zhuān
昔孟母,择邻处。xī mèng mǔ,zé lín chǔ
子不学,断机杼。zǐ bù xué,duàn jī zhù
窦燕山,有义方。dòu yàn shān,yǒu yì fāng
教五子,名俱扬。jiào wǔ zǐ,míng jù yáng
养不教,父之过。yǎng bù jiào,fù zhī guò
教不严,师之惰。jiào bù yán,shī zhī duò
子不学,非所宜。zǐ bù xué,fēi suǒ yí
幼而不学,老何为?yòu ér bù xué,lǎo hé wéi?
玉不琢,不成器。yù bù zhuó,bù chéng qì
人不学,不知义。rén bù xué,bù zhī yì
为人子,方少时。wéi rén zǐ,fāng shǎo shí
亲师友,习礼仪。qīn shī yǒu,xí lǐ yí
香九龄,能温席。xiāng jiǔ líng,néng wēn xí
孝于亲,所当执。xiào yú qīn,suǒ dāng zhí
融四岁,能让梨。róng sì suì,néng ràng lí
弟于长,宜先知。dì yú zhǎng,yí xiān zhī
首孝悌,次见闻。shǒu xiào tì,cì jiàn wén
知某数,识某文。zhī mǒu shù,shí mǒu wén
一而十,十而百。yī ér shí,shí ér bǎi
百而千,千而万。bǎi ér qiān,qiān ér wàn
三才者,天地人。sān cái zhě,tiān dì rén
三光者,日月星。sān guāng zhě,rì yuè xīng
三纲者,君臣义。sān gāng zhě,jūn chén yì
父子亲,夫妇顺。fù zǐ qīn,fū fù shùn
曰春夏,曰秋冬。yuē chūn xià,yuē qiū dōng
此四时,运不穷。cǐ sì shí,yùn bù qióng
曰南北,曰西东。yuē nán běi,yuē xī dōng
此四方,应乎中。cǐ sì fāng,yìng hū zhōng
曰水火,木金土。yuē shuǐ huǒ,mù jīn tǔ
此五行,本乎数。cǐ wǔ xíng,běn hū shù
十干者,甲至癸。shí gān zhě,jiǎ zhì guǐ
十二支,子至亥。shí èr zhī,zǐ zhì hài
曰黄道,日所躔。yuē huáng dào,rì suǒ chán
曰赤道,当中权。yuē chì dào,dāng zhōng quán
赤道下,温暖极。chì dào xià,wēn nuǎn jí
我中华,在东北。wǒ zhōng huá,zài dōng běi
寒燠均,霜露改。hán yù jūn,shuāng lù gǎi
右往左,读皆通。yòu wǎng zuǒ,dú jiē tōng
经既明,方读子。jīng jì míng,fāng dú zǐ
撮其要,记其事。cuō qí yào,jì qí shì
五子者,有荀杨。wǔ zǐ zhě,yǒu xún yáng
文中子,及老庄。wén zhōng zǐ,jí lǎo zhuāng
经子通,读诸史。jīng zǐ tōng,dú zhū shǐ
考世系,知终始。kǎo shì xì,zhī zhōng shǐ
自羲农,至黄帝。zì xī nóng,zhì huáng dì
号三皇,居上世。hào sān huáng,jū shàng shì
唐有虞,号二帝。táng yǒu yú,hào èr dì
相揖逊,称盛世。xiāng yī xùn,chēng shèng shì
夏有禹,商有汤。xià yǒu yǔ,shāng yǒu tāng
周文武,称三王。zhōu wén wǔ,chēng sān wáng
夏传子,家天下。xià chuán zǐ,jiā tiān xià
四百载,迁夏社。sì bǎi zǎi,qiān xià shè
汤伐夏,国号商。tāng fá xià,guó hào shāng
六百载,至纣亡。liù bǎi zǎi,zhì zhòu wáng
周武王,始诛纣。zhōu wǔ wáng,shǐ zhū zhòu
八百载,最长久。bā bǎi zǎi,zuì cháng jiǔ
周辙东,王纲坠。zhōu zhé dōng,wáng gāng zhuì
逞干戈,尚游说。chěng gān gē,shàng yóu shuì
始春秋,终战国。shǐ chūn qiū,zhōng zhàn guó
五霸强,七雄出。wǔ bà qiáng,qī xióng chū
嬴秦氏,始兼并。yíng qín shì,shǐ jiān bìng
传二世,楚汉争。chuán èr shì,chǔ hàn zhēng
高祖兴,汉业建。gāo zǔ xīng,hàn yè jiàn
至孝平,王莽篡。zhì xiào píng,wáng mǎng cuàn
光武兴,为东汉。guāng wǔ xīng,wéi dōng hàn
四百年,终于献。sì bǎi nián,zhōng yú xiàn
魏蜀吴,争汉鼎。wèi shǔ wú,zhēng hàn dǐng
号三国,迄两晋。hào sān guó,qì liǎng jìn
宋齐继,梁陈承。sòng qí jì,liáng chén chéng
都金陵,定鼎兴。dōu jīn líng,dìng dǐng xīng
隋文帝,开基业。suí wén dì,kāi jī yè
号隋唐,两代兴。hào suí táng,liǎng dài xīng
唐高祖,起义师。táng gāo zǔ,qǐ yì shī
除隋乱,创国基。chú suí luàn,chuàng guó jī
二十传,三百载。èr shí chuán,sān bǎi zǎi
梁灭之,国乃改。liáng miè zhī,guó nǎi gǎi
梁唐晋,及汉周。liáng táng jìn,jí hàn zhōu
称五代,皆有由。chēng wǔ dài,jiē yǒu yóu
炎宋兴,受周禅。yán sòng xīng,shòu zhōu chán
十八传,南北混。shí bā chuán,nán běi hùn
元灭金,绝宋世。yuán miè jīn,jué sòng shì
太祖兴,国大明。tài zǔ xīng,guó dà míng
号洪武,都金陵。hào hóng wǔ,dōu jīn líng
迨成祖,迁燕京。dài chéng zǔ,qiān yàn jīng
至崇祯,煤山崩。zhì chóng zhēn,méi shān bēng
闯贼入,神器终。chuǎng zéi rù,shén qì zhōng
清太祖,兴辽东。qīng tài zǔ,xīng liáo dōng
统一国,建大清。tǒng yī guó,jiàn dà qīng
至宣统,民国兴。zhì xuān tǒng,mín guó xīng
历华夏,五千年。lì huá xià,wǔ qiān nián
读史书,考实录。dú shǐ shū,kǎo shí lù
通古今,明事理。tōng gǔ jīn,míng shì lǐ
若广学,惧其繁。ruò guǎng xué,jù qí fán
务择精,积少成。wù zé jīng,jī shǎo chéng
此三字,经义全。cǐ sān zì,jīng yì quán
若能通,智无穷。ruò néng tōng,zhì wú qióng